Thư gửi em trai

Thư gửi em trai

Blog

Thư gửi em trai

Thân gửi em trai của anh,

Chà đã lâu lắm rồi anh không viết thư, từ cái hồi bỏ dịch vụ viết thư tình tới bây giờ. Nên cũng hơi bỡ ngỡ khi viết lại những dòng thư này.

Lời đầu thư anh chúc em luôn khỏe mạnh, làm việc thật tốt, thật yêu đời. 

Em à, khi anh nghe em nói:

- Cô chú có tôn trọng ba mẹ con đâu, thì làm sao con tôn trọng được cô chú.

Trong lời đối thoại của em, anh cảm thấy vừa vui cũng vừa buồn. Vui vì sao? Buồn vì sao?

Vui vì anh biết rằng em trai anh đã lớn, đã có thể phân biệt được thế nào là đúng, thế nào là sai, thế nào là phải, thế nào là quấy. 

Nhưng anh lại càng buồn hơn, dù em đã lớn nhưng lại chưa đủ trưởng thành. Tại sao à?

Tại thế này nè em, người trưởng thành không do tuổi tác, mà do thái độ & hành vi ứng xử của người ấy. Người trưởng thành là người không phải kiểu ăn miếng trả miếng với họ hàng của mình như thế. Ngoài xã hội, người ta có thể ăn miếng trả miếng với người đời.

Với những người bình thường, họ sẽ làm thế, ai tôn trọng họ thì họ tôn trọng lại, ai không tôn trọng họ thì họ không tôn trọng lại. Nhưng là người có giáo dưỡng đầy đủ, thì họ không làm thế. Với người có giáo dưỡng, ai tôn trọng họ thì họ tôn trọng lại nhiều hơn, ai không tôn trọng họ họ vẫn giữ phép tắc, lễ nghĩa. Vì với người được giáo dưỡng tốt, họ giữ lễ nghĩa với người không tôn trọng họ không phải vì những người không tôn trọng họ xứng đáng, mà vì những người được giáo dưỡng tốt xứng đáng với những gì họ được giáo dục. Còn những người không tôn trọng họ có được họ tôn trọng hay không thì chỉ có họ mới biết được. 

Anh biết, ở tuổi của em ăn chua no co chưa ấm, nên chưa thể nghĩ đến những điều xa vời hơn. Nhưng em hãy thử nghĩ đến một ngày nào đó, em yêu một gái nào đó, kết hôn và sinh ra những đứa con. Em có muốn chúng không thương yêu nhau, vì chút tài sản cỏn con mà chúng bất hòa với nhau, em chồng chửi chị dâu như hát, em vợ đánh anh rể nhu như múa quyền không em? Hay em muốn chúng đoàn kết, yêu thương nhau, sống như những con người có giáo dưỡng, có ích cho chúng, cho gia đình chúng và cho xã hội. Nếu em muốn chúng giống nhưng mình của hiện tại, em hãy cứ giữ thái độ đó. 

Nhưng ngược lại, em muốn chúng sống hòa thuận, hạnh phúc, là những con người có giáo dưỡng, anh xin em hãy thay đổi thái độ và cách sống. Hãy sống hòa ái và yêu thương. Hãy dùng tấm lòng từ bi bát ai để đổi xử với mọi người, bất kể đó là ai. Có thể em không tôn trọng người ta, xin em hãy giữ nó trong lòng, đừng tỏ lọ ra bên ngoài như thế. Hãy bao dung với vạn vật, mọi thứ rồi cũng sẽ bình an, cũng như anh, anh đang học cách tha thứ cho chính anh, và cho những lỗi lầm của em trong quá khứ. Tha thứ cho những người không tôn trọng em, không phải vì họ xứng đáng, mà vì bản thân em xứng đáng với sự giáo dục từ Mẹ Cha, tâm hồn em xứng đáng để có sự thanh cao, thoải mái và hạnh phúc. Em lễ phép với những người không tôn trọng em, không phải vì họ xứng đáng, mà vì em thừa hưởng một sự giáo dục tốt và em xứng đáng với điều đó.

Một người từng làm em tổn thương, không có nghĩa là em được quyền làm tổn thương lại họ. Một người không tôn trọng em, thì có nghĩa là em được quyền vô lễ với họ. Em phải hiểu một điều là mây tầng nào thì gió tầng đó. Những kẻ không có giáo dưỡng tốt sẽ chỉ chơi với những kẻ không có giáo dưỡng tốt. Một người có giáo dục tốt, họ sẽ không chấp nhận bầu bạn với người vô giáo dục. Một con người kính cha yêu mẹ, anh em hòa thuận, có lòng biết ơn & lễ nghĩa đầy đủ không bao giờ chấp nhận giao du với những kẻ vô ơn, vô nghĩa, vô phép vô tắc cả em ạ!

Thế nên, em muốn mình giao du với bạn bè thế nào? Rồi tương lai con cái em thế nào? Thì từ bây giờ em hãy tu dưỡng để bản thân em như thế. Vì em sẽ là tấm gương cho con cháu em noi theo. Thấy điều xấu nên tránh, thấy điều hay hãy nên học.

Anh mong em vạn dặm bình an.

Anh trai của em.