Rượu ngon dễ kiếm, tri kỷ khó tìm

Rượu ngon dễ kiếm, tri kỷ khó tìm

Blog

Rượu ngon dễ kiếm, tri kỷ khó tìm

Nhiều người mải miết kiếm tìm sự thoải mái trong những thứ vật chất, bạc tiền và cho đó đã là cảnh giới hạnh phúc. Nhưng rồi năm tháng trôi đi, ngoảnh đầu nhìn lại, người ta chỉ thấy cõi lòng mênh mang trống vắng. Thử hỏi trên đời này niềm vui lớn nhất là gì, hạnh phúc đích thực là chi nếu không thể tìm nổi một người thấu hiểu mình, một niềm tri kỷ? 

Cuộc sống ban tặng cho bạn thật nhiều điều, những thứ quan trọng nhất lại thường là miễn phí: sinh mệnh, không khí và bè bạn. Có người từng nói: “Trong bạn, tôi tìm thấy một nửa bản thân tôi”. Người không có bè bạn chẳng khác nào một mảnh đất cằn cỗi, khô hạn, hoa trái chẳng thể nào mọc lên.

Tình bạn giống như những cơn mưa mùa hạ mát mẻ của thời thơ ấu, gạt bỏ nỗi buồn và xoa dịu trái tim đau thương. Ngày thơ bé, hãy nhớ lại chúng ta đã từng háo hức mình trần tắm mưa thích thú thế nào. Tình bạn cũng vậy, có khi bồng bột và mến thương nhưng cũng có lúc thâm trầm, sâu lắng.

Trong cõi nhân sinh này, có thể tìm được một người thấu hiểu, biết rõ mình thích gì, muốn gì, mang đến cảm giác gần gũi, bình yên mỗi lúc ở bên chẳng phải là một niềm vui bất tuyệt sao? Cần chi phải bầu bạn cùng kẻ sang giàu, quyền cao chức trọng, cần chi phải kết thân với người hoàn hảo, tốt đẹp mười phần, chỉ cần một người biết lắng nghe, biết cảm thông, có thể nghe được nỗi niềm sâu thẳm và nhìn thấy mọi tâm tư trong lòng ta. Thiết nghĩ như thế cũng là quá mãn nguyện vậy.

Người xưa viết: “Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu. Thoại bất đầu cơ bán cú đa” (nghĩa là: Rượu gặp bạn hiền nghìn chén còn ít. Nói chuyện chẳng hợp nhau nửa câu cũng là nhiều). Thế mới hay, nhân loại từ lúc sinh ra đã biết quý trọng tình bạn thế nào. Những tình bạn tri kỷ xưa nay đều không hề hiếm.

Bá Nha – Tử Kỳ vì một tiếng đàn mà thành bạn tâm giao. Tử Kỳ chết đi rồi, Bá Nha cũng đập vỡ đàn, quyết không chơi nhạc nữa vì trên đời đã thiếu “tri âm”. Đỗ Phủ – Lý Bạch gặp gỡ ở Lạc Dương, vì mến tài nhau mà kết làm bạn vong niên. Sau này khi kẻ nam, người bắc, không còn được tương ngộ nữa, Đỗ Phủ làm cả mấy chùm thơ nhớ bạn truyền đến ngày nay đã hơn nghìn năm. Trong bài “Xuân nhật ức Lý Bạch”, ông viết:

“Vị bắc xuân thiên thụ
Giang Đông nhật mộ vân
Hà thời nhất tôn tửu
Trùng dữ tế luân văn”

Tạm dịch nghĩa: Tôi đang ngắm hàng cây mùa xuân bên bờ bắc sông Vị. Còn bạn thì đang ở trong bóng mây chiều Giang Đông. Biết bao giờ mới lại được gặp nhau cùng nâng chén rượu và bàn luận chuyện văn chương?

Bạn có từng nghe chuyện Lưu Bình – Dương Lễ? Hai người vốn bạn tâm giao, kết thân từ thuở nhỏ. Dương Lễ nhà nghèo, chăm học, thi đỗ làm quan còn Lưu Bình nhà giàu, mải chơi, công danh lỡ làng. Dương Lễ vì thương bạn mà thậm chí đã cho cả người thiếp yêu của mình là Châu Long đến hầu hạ, động viên Lưu Bình đèn sách, dùi mài sử kinh.

Người tri kỷ có thể nhìn thấu bạn nhưng ở bên cạnh họ bạn rất an toàn, có cảm giác được chở che, bảo vệ. Người tri kỷ đôi khi làm bạn mếch lòng vì những lời nói thẳng nhưng trong những lúc hiểm nghèo họ luôn là người dang tay cứu vớt bạn đầu tiên. Khi vui họ cùng hân hoan, khi buồn họ lại cùng chia sớt.

Phật gia giảng hết thảy những người ta gặp trong đời này đều là nhân duyên từ kiếp trước. Nói như vậy, có được một người tri kỷ chẳng biết ta đã phải tu từ bao nhiêu ức kiếp rồi? Duyên phận đó quả là không dễ gì mà có được. Chẳng phải ta càng nên trân quý hay sao?

Tri kỷ cũng là người hiểu bạn nhất, thấu tỏ nỗi lòng của bạn đôi khi hơn cả chính bạn. Nhưng tình yêu của họ là không lời. Họ có thể ngồi cạnh bạn hàng giờ đồng hồ và chỉ im lặng nghe bạn thở than, trút bầu tâm sự. Một nụ cười của họ là khiến vạn nỗi buồn trong ta tan như mây khói. Người như thế mới thực là yêu thương bạn nhất.

Một người bạn tốt cũng là người giúp ta hoàn thiện chính mình. Họ là mảnh ghép còn thiếu của trái tim ta, cho ta hiểu giá trị của cuộc đời không chỉ là kiếm được bao nhiêu tiền, làm quan tước cao ra sao. Có người nói: “Một người bạn cũng giống như ngôi sao bắc đẩu, bạn trông vào họ khi bạn lạc đường”. 

Tri kỷ của bạn sẽ luôn ở cạnh, không bao giờ rời xa bạn kể cả thời gian, không gian có chia cách hai người đến mức nào. Dẫu là trời nam đất bắc, góc bể chân mây, bất cứ khi nào bạn cần, trái tim của họ cũng luôn hướng về chung một nhịp. Họ thường không bao giờ để bạn biết được sự quan tâm của mình, luôn âm thầm che chở, đi cạnh đời bạn. Họ sẵn sàng lấy thân mình mà gánh chịu tổn thương cho bạn. Tình cảm chân thành, nồng ấm, lặng lẽ, âm thầm ấy đúng là thứ tình yêu cao thượng nhất.

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng nói: “Tôi thấy tình bạn quý hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa”. Ở đây ta không so sánh tình yêu và tình bạn nhưng rõ ràng có một tri kỷ trong đời thực sự là niềm vui lớn nhất trong cõi nhân sinh bộn bề này. Thực là:

Trăm năm một cuộc vuông tròn
Trần ai vướng luỵ vẫn còn đắm mê
Nhân sinh lắm nỗi bộn bề
Ai người tri kỷ đề huề cùng ta?

Ở đời, tìm được người hiểu mình mới là điều trân quý nhất

Sống trên đời, tìm được người hiểu mình là điều quá ư khó khăn và may mắn.

Tri kỉ khó tìm

Có nhiều người than rằng nhịp sống hiện đại quá gấp gáp khiến cho họ không thể tìm được người hiểu mình. Có người thì bảo đời nay đừng mong tìm được tri âm tri kỷ, cái đó đã thuộc về dĩ vãng.

Người tri kỷ của bạn không nhất định là thập toàn thập mỹ, chỉ là họ có thể lắng nghe được trái tim, có thể thấu hiểu từ sâu thẳm trong tâm hồn bạn, có thể nhìn thấy hết thảy mọi điều trong tâm tư của bạn.

Ở trước mặt họ bạn chính như một vật trong suốt. Bạn đang nghĩ gì, thích gì, yêu gì họ đều biết hết. Ở bên họ bạn sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái nhẹ nhõm, không có buồn phiền lo lắng trong tâm, cũng cảm thấy rất an toàn.

Khi tâm trạng của bạn không tốt, họ sẽ kiên nhẫn mà an ủi bạn, dùng đủ lời nói hài hước để bạn thấy vui!

Khi không gặp được bạn, họ sẽ nhắn tin cho bạn, gọi điện cho bạn, sẽ không để bạn cảm thấy cô đơn buồn tẻ, nói bạn hãy chú ý giữ gìn sức khỏe, chú ý an toàn, gửi những tin nhắn hóm hỉnh cho bạn, chọc bạn vui cười!

Những lúc vui vẻ đi bên bạn, họ sẽ không để cho bạn cảm thấy hai người có một khoảng cách xa xôi, mà khiến bạn cảm thấy tâm hồn của hai người đồng điệu với nhau.

Khi bạn gặp phải những nỗi buồn trắc trở, họ sẽ không nói những lời tổn thương mà chỉ dỗ dành bạn khắc phục khó khăn, học cách kiên cường, dũng cảm vượt lên nghịch cảnh.

Người hiểu bạn, là người lý giải được nỗi lòng của bạn, là người cảm thông, có tình yêu thương đối với bạn

Khi bạn vui mừng, họ cũng sẽ vui mừng, cùng chia sẻ niềm vui với bạn. Khi bạn buồn phiền, họ cũng sẽ buồn cùng bạn, nhưng sẽ không tùy tiện nói ra mà sẽ gắng sức giúp bạn giải trừ phiền não!

Một đời có thể gặp được người hiểu bạn là điều rất khó, cũng cần có duyên phận, nhưng nếu gặp được rồi, hai bên nhất định phải biết trân quý nhau.

Người hiểu bạn nhất, trái tim của họ sẽ luôn mãi ở bên bạn, âm thầm lo lắng và che chở cho bạn, cố gắng hết sức không để cho bạn chịu bất cứ tổn thương nào. Người hiểu bạn, tình yêu của họ dành cho bạn là âm thầm lặng lẽ, là tình yêu chân thật xuất phát từ sâu tận con tim.

Người thật sự hiểu bạn, sẽ không nói những lời ngon ngọt để lừa gạt bạn, nhưng sẽ cùng bạn thỏa thích chia sẻ khoảng thời gian vui vẻ của hai người.

Tri kỷ khó tìm, hồng nhan tri kỷ còn khó tìm hơn nữa

Còn khó tìm hơn cả tri kỷ, đó là hồng nhan tri kỷ, đó chính là người khác giới mà tri kỷ với mình. Người với người gặp nhau là duyên phận, nhưng đâu phải ai cũng hiểu được lòng mình. Dẫu vậy, người tri kỷ cùng giới cũng vẫn dễ tìm hơn người tri kỷ khác giới, vì “đàn ông sao Hỏa, đàn bà sao Kim”.

Đàn ông và phụ nữ quá khác biệt nhau từ tâm sinh lý cho nên quan niệm cuộc sống khác biệt. Có những điều đàn ông cho là quan trọng thì phụ nữ lại coi là ít quan trọng và ngược lại. Thế nên, tìm được hồng nhan tri kỷ càng khó hơn.

Thế mà, có một người đã tìm được hồng nhan tri kỷ, đó là anh chàng Tiểu Ất Yến Thanh. Mặc cho hoàng đế Tống Huy Tông săn đón chiều chuộng, Lý Sư Sư vẫn chỉ yêu Tiểu Ất Yến Thanh, vì cao hơn cả tình yêu nam nữ, với nàng, Yến Thanh chính là một người tri kỷ. Họ đến với nhau vì sự giao cảm về âm nhạc và tâm hồn hơn là vì sắc dục.

Lý Sư Sư thì có ngón đàn điêu luyện, Tiểu Ất Yến Thanh thì là chàng trai tài hoa rất giỏi về sáo trúc. Tiếng sáo tiếng đàn họ hòa hợp nhau thì chính là tâm hồn họ hòa hợp nhau vậy. Đó là một ví dụ về hồng nhan tri kỷ.

Vàng kia vạn lạng còn dễ kiếm, tri kỷ một người thật khó thay

Người tri kỷ có nhiều khi chẳng cần nói, chỉ cần trao nhau một ánh nhìn, là cũng có thể hiểu nhau nghĩ gì rồi, thấy nhau suy tư là biết đối phương nghĩ về điều gì rồi. Vậy là tri kỷ.

Muốn trở thành tri kỷ, thì trước hết phải hiểu nhau. Hiểu nhau rồi, còn cần phải có sự đồng cảm, “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”. Nghĩa là tôi thích những gì bạn thích, tôi hiểu những gì bạn hiểu, nên tôi biết bạn nghĩ gì vì tôi cũng nghĩ như vậy. Nó rất là tự nhiên.

Muốn hiểu nhau, thì cần phải lắng nghe. Muốn lắng nghe, thì tâm phải đủ tĩnh. Kiên nhẫn nghe nhau nói cho đến hết, rồi suy ngẫm, đặt mình vào vị trí người nói. Rồi mới phản hồi. Tiếc thay, có lúc chưa nói xong đã cãi xong rồi. Khi nghe thì lơ đãng, tâm trí phù động với cả ngàn ý nghĩ, ngàn ham muốn của riêng mình, lại luôn cho mình là đúng, thì hiểu làm sao được nhau nói gì. Tri kỷ không dễ.

Muốn hiểu nhau, thì tâm tĩnh nhưng trí cũng cần sáng. Nếu không chịu suy nghĩ thì không bao giờ có thể hiểu được nhau. Lối sống gấp, sống vội cũng làm người ta xa nhau, khó mà hiểu được nhau. Tâm tình người ta để cả vào câu nói, câu văn đấy, hãy đọc đi mà cảm nhận. Thế may ra mới hiểu được nhau. Nhưng cũng không dễ trong thời đại mà “lướt” mạng xã hội là xu hướng chủ đạo.

Hiểu nhau rồi, cũng phải chia sẻ, đồng cảm được với nhau thì mới gọi là tri kỷ. Có điều xã hội ngày xưa khác. Ngày xưa ai đi học hay làm gì cũng được dạy phải tĩnh tâm, chuyên tâm. Cả xã hội sống trong trạng thái như thế. Đời sống có lẽ cũng đơn giản hơn, tư tưởng thuần khiết hơn, chỉ có tam giáo Thích Nho Lão giữ vai trò dẫn dắt tinh thần con người. Nhịp sống cũng chậm, không gấp gáp vội vã và nhiều ham muốn như bây giờ. Trong bầu không khí tĩnh tại ấy, có lẽ dễ tìm được sự đồng cảm hơn.