Khi Bạn Yêu Một Người Trưởng Thành...

Khi Bạn Yêu Một Người Trưởng Thành...

Blog

Khi Bạn Yêu Một Người Trưởng Thành...

Bạn giận dỗi vô lý người ta sẽ không dỗ. Bạn sai rành rành người ta chắc chắn sẽ không xin lỗi. Họ hiểu rằng tình yêu phải là sự gánh vác ở cả hai bên mới bền lâu được.

Họ sẽ rất hiểu tâm lý con người. Tinh ý, nhạy cảm. Chiều bạn đúng lúc và răn bạn đúng chỗ. Rất ít khi khiến bạn phải buồn lòng.

Họ lười đến những nơi đông đúc, ồn ào. Các ngày lễ lộc lại càng chẳng muốn đi đâu. Chỉ muốn ở nhà ôm bạn mãi thôi.

Họ thường không hay nói nhiều lời hoa mỹ, càng không bao giờ hứa hẹn xa vời. Bởi họ từng đi qua rất nhiều nỗi chia ly, mất mát. Họ thực tế hơn nhiều, họ hiểu cuộc đời hơn nhiều.

Bạn sẽ có những bữa cơm gia đình thay vì những hàng quán, những tiệm thức ăn nhanh. Họ chú trọng đến sức khỏe của bạn. Và họ đã biết một bữa cơm gia đình là quan trọng thế nào trong cuộc đời con người.

Bạn sẽ không được họ đặt mình ở vị trí trung tâm, dành cho nhiều thời gian trong ngày. Cuộc sống của họ còn có nhiều mối bận tâm khác. Hơn cả là sự nghiệp, tương lai mai sau. Tiếp đó là nơi đã sinh ra họ. Nhưng bạn vẫn là một phần rất quan trọng, không bao giờ vắng mặt khi bạn cần.

Ngẫm lại bạn sẽ thấy mình chẳng cần phải ghen, trừ khi bạn tự lo sợ. Vì họ đã qua thời gặp ai cũng đưa lời thân mật, đùa cợt, làm tổn thương người yêu mình. Họ thích những điều đơn giản, không màu mè. Nhất là ở quần áo, phụ kiện. Và họ cũng muốn bạn như vậy khi ở bên họ, luôn thoải mái và năng động nhất.

Nhiều lúc bạn sẽ cảm thấy buồn chán, thậm chí là khó chịu, vì những suy nghĩ và tính cách quá già dặn của họ. Nhưng bù lại, bên cạnh họ, bạn sẽ có được cảm giác bình yên và vô cùng an toàn, tin tưởng. Những điều mà bạn sẽ chẳng thể tìm được ở những người còn thiếu chín chắn, bồng bột đâu.

Và yêu một người trưởng thành, bạn cũng sẽ buộc mình phải trưởng thành theo họ qua thời gian.

Yêu một người trưởng thành, cũng giống như bạn bắt đầu học cách thưởng thức sự tinh tế của một tách café pha phin. Mọi thứ sẽ thật chậm rãi, từng giọt một, từng giọt một, nhưng đó là chắt chiu của sự đậm đà, cũng như là phần thưởng cho những người biết kiên nhẫn.

Yêu một người trưởng thành, hiểu rằng chỉ nên là một phần trong thế giới của nhau, chứ đừng là tất cả. Người ta cũng như mình, còn những mối bận tâm cho lứa tuổi đang mang. Gia đình nên đứng đầu, sự nghiệp tiếp theo rồi mới đến chuyện tình cảm. Cũng biết cách đặt người ta vào vị trí đúng trong sự ưu tiên của mình, không là quan trọng nhất, nhưng là nơi suy nghĩ trôi về khi cần chút bình yên.

Yêu một người trưởng thành, học cách kéo nhau ra khỏi những cuộc vui ồn ã. Không vũ trường, sàn nhảy. Thỉnh thoảng nếu có tiệc tùng cùng đám bạn thân, người ta có thể đi, mình không bận tâm hay lo lắng, sẽ nhanh chóng có một cái hẹn riêng với con bạn lâu ngày chưa gặp. Để rồi cùng một lúc, cả hai nhận được tin nhắn: “Nhớ tranh thủ về sớm nha, mai còn đi làm”.

Yêu một người trưởng thành, không trông chờ vào những lời hứa. Những thứ nói ra rồi người ta có thể quên rất nhanh. Thứ đáng tin tưởng, là cảm giác an toàn mỗi khi được bên nhau, hay việc người ta bảo: “Ngày mai nhà có đám giỗ, em về phụ anh một tay”. Dù rằng người ta biết mình chẳng giỏi nấu ăn, và sẽ xuống bếp phụ mình từ đầu đến cuối.

Yêu một người trưởng thành, bạn biết cách tự chăm sóc mình. Nhận ra người ta cần khá nhiều thời gian để ổn định sự nghiệp, bản thân đừng nên trở thành một mối bận tâm khác. Thế là thay vì bắt người ta chở đi ăn, bạn có thể đi một mình và mua thêm một phần cho họ. Thay vì trách sao họ không quan tâm mình, thì học cách quan tâm gia đình họ.

Yêu một người trưởng thành, nhận ra dù là yêu cách mấy thì giữa hai người vẫn nên có một khoảng cách nhất định. Khoảng cách ấy không quá xa để người ta lạc nhau, thấy nhau mịt mù trong vô vàn con người lướt qua. Nhưng cũng chẳng quá gần để khiến đối phương ngộp thở, cần tự giải thoát cho mình ra đến một tình cảm khác thoáng hơn.

Yêu một người trưởng thành, nhắn tin cho nhau không phải điều bắt buộc. Không có những tin nhắn đại khái như ăn gì, ngủ chưa hay đang làm gì. Có khi cả ngày người ta im lặng, chẳng gặp nhau cũng chẳng có một lời hỏi han, nhưng đến sáng hôm sau ngủ dậy, lại thấy điện thoại có một dòng vỏn vẹn: “Anh đi làm về trễ, em ngủ ngon nhé”.