Ký sự dài ngày - Phần 1: Nghề tài lái xe Bus

Ký sự dài ngày - Phần 1: Nghề tài lái xe Bus

Blog

Ký sự dài ngày - Phần 1: Nghề tài lái xe Bus

Khi nhắc đến xe Bus, người ta nghĩ ngay đó là hung thần xa lộ. Và chỉ 1 cách gay gắt không thương tiếc người tài xế lái xe Bus. Và cảm thông cho người đi xe đạp, xe máy.. mà không hề đồng cảm với bác tài xe Bus. Nhưng trong nghề thì mới hiểu được nổi khổ của các bác tài chạy xe Bus.

tai nan xe buyt

Tôi - một vị khách thích đi xe Bus, dù dạo này không đi nhiều nữa. Ngày xưa, khi đi làm ở Quận 10, thì xe  Bus là một phương tiện ưu tiên hàng đầu của tôi. Vì nó ngoài việc tiết kiệm tiền, còn an toàn nữa. Và đi xe Bus nhiều, giao tiếp với các bác tài nhiều mới hiểu được nỗi khổ của họ. Nếu là một tài xế lái xe khách thông thường bạn cũng sẽ hiểu được rủi ro cũng như những nỗi lo, áp lực của họ. Không chỉ lo kẹt xe, trễ giờ vào bến, tai nạn, mà đến hành khách cũng là áp lực lớn đối với họ. Và nó cũng là một cái nghề đầy áp lực chứ không phải đơn giản như bạn nghĩ.

Nếu bạn về nhà trễ 1 tí chả ai nói gì, còn họ khi họ về bến trễ sẽ có đủ thứ chuyện xảy ra, nào là biên bản, nào là đóng phạt.. chưa kể chuyện hơn đua nhau trong cùng 1 tuyến..

Bạn, tôi và tất cả mọi người đi làm công, đâu muốn ai bị trừ lương, trừ ngày công đâu đúng không?

Họ cũng vậy! Họ cũng phải nuôi thân, nuôi gia đình, cũng đủ thứ chi phí khi sống giữa đất Sài Gòn này chứ đâu có phải họ hít không khí mà sống chứ! Về bến trễ bị phạt trừ tiền, khách ít trừ điểm thi đua.. Không muốn về bến trễ thì phải chạy nhanh, chạy đúng giờ.. Mà nhiều khi tranh thủ vượt đèn, lấn tuyến.. Xui mà bị CSGT thổi, thì tự móc tiền túi ra để đắp vào...

Ngày 9/4/2016, tôi có đi xe Bus tuyến 55 sang Gò Vấp, đến qua khỏi nhà sách Văn Lang 1 tí, ầm... có một bà chạy chiếc đít bầu Lead ngã quay đầy chỉ còn chút xíu nữa là nằm dười bánh xe Bus rồi, làm mọi người hú tim, vì cái tội leo lề rồi  xuống lại...

Tôi thấy rất nhiều tình trạng tương tự xảy ra không phải là do lỗi của tài xế lái xe Bus, mà do lỗi của người tham gia giao thông: rẽ trái, phải không xin si-nhan, leo lề... và nó gần như ăn sâu vào máu, suy nghĩ của người Việt Nam, nó trở thành thói quen khó chữa. Tôi sẽ viết về nó trong loạt bài sau.

 

Bài này, tôi viết ra không phải để bênh vực tài xế xe Bus, mà chỉ để nói lên cảm nhận của tôi về những gì họ đã và đang làm cho xã hội. Không chia rẻ hay phá hoại gì ở đây.